Bên trong xe ngựa một mảnh hỗn độn, tràn ngập mùi vị tình dục.
Tay Phong Phân run run mặc lại y phục, nhưng y phục của nàng đã bị xé rách, mà bên trong xe ngựa cũng không có y phục của nàng.
Đối mặt với y phục rách nát này, nàng khóc không ra nước mắt.
Vẻ mặt Long An Khác thỏa mãn ngồi một bên, cười hắc hắc nói: “Tạm thời mặc của ta đi.”
“Vậy sao được, trở về khách điếm bị phụ thân ta nhìn thấy thì hỏng bét.”
Hắn đưa tay kéo nàng vào trong ngực, tiếp tục giở trò: “Một lát trở lại trong thành, chúng ta đi mua một bộ y phục giống với bộ ban đầu của nàng là được.”
“Ừ, vậy cũng tốt.”
Sau khi Long An Khác mút ra vài ấn ký trên ngực nàng, nói: “Mới vừa rồi Bổn vương hầu hạ nàng như thế nào? Dục tiên dục tử chứ?” (sướng lên bờ xuống ruộng, há há)
Phong Phân giơ tay lên muốn đánh hắn, hắn còn mặt mũi nói chuyện!
Long An Khác cầm tay của nàng, dán vào tai nàng nói: “Bổn vương học được chút bản lĩnh từ Câu Lan Viện đều dùng để hầu hạ trên người nàng, bao lâu thì nàng sẽ hoàn thành tâm nguyện cho Bổn vương?”
“Câu Lan Viện?”
Hắn cười khẽ, nhéo ngực nàng một cái: “Chớ ăn giấm (ghen),chỉ vào đó học chút chuyện tình nam nữ, nhìn sách vở không nhanh bằng xem Đông cung đồ sống.”
Phong Phân nghe được nghẹn họng nhìn trân trối, ý hắn nói đúng với ý của nàng nghĩ sao?
“Nàng nghĩ không sai, Bổn vương chưa từng có nữ nhân, nàng nguyện ý khiến Bổn vương trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-len-giuong/9929/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.