Thời điểm tâm thần Phong Phân rối loạn, trước mắt bỗng dưng sáng lên, nàng kinh ngạc giương mắt.
“Tại sao lại nghênh đón Bổn vương bằng vẻ mặt này?” Giọng nói hài hước quen thuộc truyền đến.
Phong Phân thấy Long An Khác mặc hỉ phục vô cùng tuấn mỹ.
Không đợi nàng mở miệng nói chuyện, hắn phất tay, người hầu trong phòng lặng lẽ lui ra ngoài.
Trong phòng tĩnh lặng, Long An Khác vén áo ngồi xuống cạnh nàng, đưa tay nâng cằm nàng, nhẹ nhàng cẩn thận.
Nhìn người trước mắt mặc hỉ phục mang trang sức theo phẩm cấp, bộ dạng ung dung quý phái nhưng cũng lộ ra sự điềm tĩnh lạnh nhạt.
Chỉ là, thoa phấn hơi dày, kém xa bộ dáng không son phấn của nàng, càng không bằng ngày đó để hắn thấy được nàng vẽ hoa đào, hỉ phục tân nương này thật sự không thể vào mắt hắn được, lần này ma ma trong cung phái tới quá khô khan.
“Tại sao trở về nhanh như vậy?”
Long An Khác nhếch môi cười, hôn môi nàng một cái, nói: “Ở đây Bổn vương lớn nhất, bọn họ ai dám lỗ mãng.”
Phong Phân im lặng trong nháy mắt.
Thật đúng là trong núi không có cọp, con khỉ xưng làm vương, nếu bọn họ thành hôn ở kinh thành, cho dù hắn là Vương gia, cũng sẽ có không ít người đè hắn, nhất định có không ít người dám náo động phòng hắn.
Đáng tiếc, có thể nói hôm nay ở trấn Bình Thủy này đều do hắn định đoạt.
“Đói bụng không?”
Phong Phân gật đầu: “Rất đói, có ăn?”
“Có, đương nhiên là có, không cho nàng ăn no, làm sao Bổn vương có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-len-giuong/9935/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.