Đầu tháng ba, đạp thanh chơi diều ở ngoại ô.
Ngày này, bất luận hoàng thân quốc thích hay bá tánh bình dân, đều dìu già dắt trẻ đến dã ngoại du xuân, điền dã hiện giờ sinh khí bừng bừng tiêu tán mùa đông vắng vẻ lạnh lẽo.
Phong Phân và nha hoàn của nàng Tiểu Quả cũng là một thành viên trong đám người, lúc này nàng đang chơi diều.
“Tiểu thư, cắt dây đi.”
Nghe được lời nói của Tiểu Quả, Phong Phân nhìn con diều trong tay mình đang bay thật cao trên bầu trời, đưa tay cầm lấy cây kéo Tiểu Quả đưa, nhẹ nhàng cắt bỏ, con diều bay theo gió, không lâu sau biến mất phía chân trời.
Tiểu Quả ở một bên mỉm cười nói: “Như vậy là tốt rồi, tiểu thư mang bệnh với vận số không may bỏ đi rồi.”
Khóe miệng Phong Phân cũng nâng lên nụ cười nhạt, gật đầu một cái.
Ánh mắt Tiểu Quả rơi vào trên người những người đang cùng nhau đi đạp thanh, nói một câu: “Phong cảnh phía bên ngoài thật tốt.”
“Cái nha đầu này, chỉ thích chạy ra ngoài.”
“Chẳng lẽ tiểu thư cả ngày đợi ở trong phủ không thấy buồn bực sao?”
Phong Phân nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái: “Chỉ có ngươi mới buồn bực thôi.”
Tiểu Quả hơi chu miệng, đột nhiên ánh mắt sáng lên, chỉ vào cách đó không xa: “Tiểu thư, bên kia giống như xảy ra chuyện gì đó, chúng ta qua đó xem một chút đi.”
Phong Phân nhìn theo ngón tay nàng, khóe miệng giương lên nụ cười: “Tốt.”
Được sự đồng ý của tiểu thư nhà mình, Tiểu Quả lập tức sung sướng chạy về phía bên kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-len-giuong/9923/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.