Tú ông gọi em là Dạ Nguyệt, vì nhà nghèo nhưng từ khi còn bé xíu cậu đã bị bán vào thanh lâu, về sau gặp được Tiêu Vọng tốt bụng đã giúp em chuộc thân, đưa em về phủ, ngày nào cũng đối tốt với cậu, khiến cậu dần yêu hắn. Hoàng cung truyền lệnh xuống, cậu phải sang nước khác làm con tin, hóa ra Tiêu Vọng tiếp cận cậu là có ý đồ, chẳng qua là một vở kịch mà thôi. Qua một vị quan mà cậu biết được cậu chính là em song sinh của vua, vì sự an toàn của nhà vua nên cậu phải làm một đứa trẻ sống cuộc đời khổ cực, nay vì vua mà cậu phải đến một đất nước khác.
Lạc Ảnh, vị vua ở nơi cậu làm con tin vì say mê nhan sắc của cậu mà quấn lấy cậu điên cuồng nhưng đối với cậu lại không hề nhẹ nhàng mà vô cùng bạo lực, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi khiến cậu chịu không biết bao nhiêu đau đớn cùng thương tổn. Khi vị vua Tịch Nam - anh trai của cậu sang, Lạc Ảnh đã giam Dạ Nguyệt vào trong nhà lao. Đến lúc này điều khiến cậu đau khổ nhất chính là Lạc Ảnh không hề yêu cậu, chẳng qua là yêu thân xác giống Tịch Nam mà thôi.
Khi Tịch Nam bất ngờ chết, Lạc Ảnh lại tiếp tục hành hạ cậu, khiến cậu tiếp nhận những khổ đau khôn nguôi. Trên đời này cậu trải qua hai lần yêu, một là với Tiêu Vọng, một với Lạc Ảnh nhưng cả hai đều chưa từng yêu cậu, chỉ yêu Tịch Nam. Ngày cậu chết, Lạc Ảnh và Tiêu Vọng đang dự tiệc linh đình, không hề đến nhìn mặt cậu lần cuối. Chỉ có hoàng hậu và vị thái giám kề cận đem cậu chôn ở nơi cậu trông hoa diên vĩ - tình yêu tuyệt vọng. Cuộc đời cậu chính là tuyệt vọng đến giây phút cuối cùng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.