Gần đây, Hi Nam Các mỗi thời mỗi khác đều náo nhiện, dùng xong tảo thiện *đồ ăn sáng*, hoàng hậu sẽ đến tìm ta nói chuyện phím, ngọ thiện xong Lạc Ảnh và Tiêu Vọng sẽ đến thăm ta.
Cho nên, Tiểu Thuận Tử thật cao hứng. Theo cách hắn nói, chính là ta vui vẻ hắn sẽ vui vẻ.
Ngày hôm nay, dùng xong tảo thiện, hoàng hậu cũng như ngày thường tới, thế nhưng lần này nàng mang theo một tin khiến người khác khiếp sợ.
Hoàng hậu dùng tay áo rộng thùng thình che khuất mặt đối ta cười nói: “Ta vừa ở phía sau hoa viên thấy hoàng thượng gắt gao ôm một nam nhân, ta nhìn thoáng qua, ngươi đoán ta thấy cái gì? Ta thấy hắn là người giống ngươi như đúc. Lúc đó ta còn tưởng rằng là ngươi.”
Ta âm thầm cười khổ: “Hoàng hậu người nhất định là nhìn lầm rồi, ta ở Hi Nam Các đã lâu không đi ra ngoài.”
“Ha hả, cũng đúng, trên đời chỉ có một Tiêu Mộng Nam.” Hoàng hậu cũng đối ta cười, ta nói với Hoàng hậu: “Hoàng hậu, nếu không chúng ta cùng đi ra ngoài một chút?” Hoàng hậu dùng nhãn thần hoài nghi liếc nhìn ta, lôi kéo tay của ta nói: “Không sao chứ? Ngươi điều không phải thân thể khó chịu sao?”
Ta vỗ vỗ ngực mình, đối hoàng hậu cười nói: “Ta ngày hôm nay hảo rất nhiều, đi thôi.”
Ta kéo Hoàng hậu ra khỏi cửa phòng. Vừa mới bước ra khỏi cửa đã đụng phải một người khác, ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt giống ta như đúc trước mặt, ta vừa muốn nói nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-song-tu/2947333/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.