Ta biết, người ta ái là Tịch Nam, điều không phải ngươi.
Thế nhưng, ngươi biết không?
Ngươi tại trong tâm ta, từ từ đã chiếm lấy vị trí của Tịch Nam, ta sợ ta sẽ quên đi Tịch Nam.
Cho nên ta hận quyết tâm, làm trán ngươi bị thương, ta biết bệnh của ngươi, đó là không cho phép chảy máu, ta thấy trán ngươi chảy máu, ta đã sợ.
Ta nghĩ quên ngươi đi, đã gọi người lăng nhục ngươi, thế nhưng ngươi không chỉ không có biểu tình bi thương, chỉ có một dáng tươi cười, ta hận ngươi, ngươi vì sao không cầu ta? Vì sao không cầu ta buông tha ngươi, ngươi biết không, chỉ cần ngươi nói một tiếng, ta liền sẽ bỏ qua cho ngươi…
Ta đem tự do duy nhất của ngươi hủy diệt, ngươi thay đổi…
Ta xem thấy hình dạng của ngươi như điên như không, ta đã sợ.
Ngày đó, ta thấy trên cổ tay ngươi đứt đoạn không ngừng chảy máu, ta rất sợ, ta sợ mất đi ngươi. Ta ôm lấy ngươi, ngươi nói cho ta biết, cửa sổ đã bị phong kín nghiêm nghiêm thực thực *chặt chẽ*, tồn tại tự do mà ngươi hướng về, nghe ngươi nói, nụ cườ i của ngươi, ngươi biết ta cỡ nào đau lòng không?
Ta mang người từ trong nhà lao đi ra, thế nhưng máu trên tay, chưa từng ngừng lại, khi đó, ta biết ta điên rồi, ta vì ngươi điên rồi.
Ta không biết rốt cuộc ta ái chính là ai, ai có thể nói cho ta biết?
Ta từ nhỏ được giáo dục không được ái thượng bất luận kẻ nào, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-song-tu/2947349/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.