

Ta là Nấm thành tinh, khi sắp hóa hình thì gặp một phàm nhân không biết điều, coi ta như nấm thường, còn cắn một miếng vào sau gáy ta.
Nghĩ đến kiếp sau này phải yêu mang cái đầu bị sứt một mảng, ta tức đến nửa chết nửa sống, thề phải ăn thịt hắn.
Nhiều năm sau, ta nhìn hắn y phục lộ nửa người, khóe mắt ửng hồng, liếm liếm môi nghĩ xem nên ăn hắn bằng cách nào.
Hắn cầu xin: "A Tầm, tha cho ta được không?"
“Không được. Nấm báo thù mười năm chưa muộn! Chúng ta là nấm, chính là thù dai như vậy đó!”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.