“Cái đó… tối nay chúng ta ăn lẩu nấm được không?”
A Xú tối đó không có khẩu vị.
Ta gắp nấm cho hắn: “Đây không phải là nấm bình thường đâu, có phải rất ngon không?”
A Xú nhìn chằm chằm xác nấm trong bát, rụt rè rụt rè: “Ngon… ngon lắm.”
“Vậy mai ta lại kiếm thêm cho.”
“Không, không cần đâu.”
A Xú chắc chắn là quá cảm động rồi, nếu không sao mắt lại ướt át thế kia.
“A Tầm, ta vẫn thích uống canh cá hơn…”
“Vậy sao.”
Ta có chút khổ não nghĩ.
Nương ta một khi tức giận liền giận mấy ngày, mấy cây nấm nhỏ ồn ào đó không ăn chẳng phải lãng phí hết sao.
Thôi thì mang đi làm mồi câu cá vậy.
Biết đâu còn có cá gặp cơ duyên thành tinh đấy!
Một nửa số nấm nhỏ bị ta mang đi câu cá.
Nửa còn lại bị nương ta nhét vào miệng Thẩm Hào.
“Đây là đại bổ đó, không phải ai cũng có thể tùy tiện ăn tiên khí của ta đâu, chàng phải ăn hết cho ta!”
Thẩm Hào hơi thở thoi thóp, cuối cùng cũng chịu thua.
“Nói chuyện… ta nói chuyện với nàng, cầu xin tiên t.ử đừng tra tấn ta nữa.”
Nương ta mừng rỡ vô cùng.
Anan
Sau đó ban ngày A Xú đi làm, ta ra sông câu cá, tiện thể xem nương ta yêu đương.
Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, chuyện tình của nương ta và Thẩm Hào có thể nói là sóng gió ba lượt, khúc chiết thăng trầm (có thể sửa thành “sóng gió liên miên, kịch tính từng hồi” không?)
Đầu tiên là Thẩm Hào lén bỏ trốn, nương đi bắt.
Sau đó bạch nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nam-a-tam/4882366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.