“Hắn mắc bệnh gì?”
“Hình như gọi là Tương… Tương gì ấy nhỉ?”
Khi ta gãi đầu, Phù Quang giơ tay chỉ sang một bên: “Thảo d.ư.ợ.c nàng cần có thể tìm thấy ở phía đó.”
Không hiểu vì sao, khoảnh khắc này giọng nói của chàng ta dường như có chút ấm áp.
Tôi nói lời cảm ơn, tìm được thảo d.ư.ợ.c liền định rời đi.
Đằng sau lưng bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Phù Quang Tiên Tôn.
“Thần hồn của nàng có khiếm khuyết, hẳn là bị người khác đoạt đi, nàng có biết làm sao để khôi phục thần hồn hoàn chỉnh không?”
“Ta biết.”
Một sợi thần hồn của tôi bị A Xú nuốt mất rồi, chỉ khi A Xú c.h.ế.t đi, sợi thần hồn đó mới có thể quay trở lại đây.
“Chỉ là một sợi thần hồn mà thôi, không có cũng chẳng sao, ta hy vọng người đó có thể mãi mãi ở bên ta, ở bên ta thật lâu thật lâu.”
Ta không muốn hắn c.h.ế.t đâu.
Ta cầm thảo d.ư.ợ.c về tìm A Xú.
Nhưng ta chỉ vừa rời đi nửa ngày, căn nhà tranh đã đổ sập, sân viện một mảnh hoang tàn.
Ta vô thức tìm kiếm A Xú, liền thấy A Xú từ bên ngoài xông vào, một tay kéo lấy ta.
“A Tầm! Vì sao muội lại quay về?!”
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Mấy người kia sau khi trúng tà liền tìm đến các hòa thượng của chùa Đại Thành, hòa thượng nói có yêu quái tác quái, nên tìm đến đây.”
Lúc này ta mới biết, thì ra A Xú đã biết ta không phải nhân loại rồi.
Hắn kéo ta đi nhanh ra ngoài.
“Tóm lại, muội mau rời đi đi, thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nam-a-tam/4882367/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.