Nương ta đột nhiên nhớ đến vết sứt sau gáy ta khi người mới gặp ta lần đầu.
Nương ta lập tức nổi trận lôi đình.
“Ai! Là ai! Dám c.ắ.n cả cục cưng của ta! Ta nhất định phải ăn thịt hắn!”
Ta nghĩ đến A Xú, sợ nương ta thật sự ăn thịt hắn, nên không dám hó hé một tiếng.
Hồng Vũ Tiên Tôn lại nhìn chằm chằm vào ta rất lâu, không biết nhìn ra điều gì, đột nhiên khẽ “hử” một tiếng.
Bỗng nhiên, Tiên Tôn nhìn về hướng Đông.
Ta tò mò nhìn theo, chỉ thấy phía Đông có một tiên cung hùng vĩ nhưng lại có vẻ lạnh lẽo, trên tấm biển đề hai chữ “Phù Quang”.
Hồng Vũ Tiên Tôn thu lại ánh mắt, trên mặt thần sắc thêm vài phần ý vị thâm trường.
“Thì ra đó chính là cơ duyên của ngươi…”
“?”
“Đưa nàng ta về đi.”
Hồng Vũ Tiên Tôn đột nhiên nói với nương ta: “Cơ duyên của nàng ta ở phàm trần.”
Vì câu nói đó của Hồng Vũ Tiên Tôn, nương ta thề phải dẫn ta đi khắp tứ hải bát hoang, chỉ để tìm kiếm một phần cơ duyên kia.
Ta và nương ta cứ đi mãi, lại đi thêm ba năm.
Cho đến khi chúng ta đi đến một ngọn núi.
Ngọn núi này có rất nhiều yêu quái sinh sống, vô cùng náo nhiệt, nương ta đặc biệt yêu thích sự náo nhiệt như vậy nên đã dừng chân ở đó khá lâu.
Tại đây ta quen được hai người bạn.
Một người là nữ, tên U U, nhiệt tình và xinh đẹp, rất ít khi tức giận, nhưng mỗi khi tức giận thì toàn thân bốc ra khí đen, mắt còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nam-a-tam/4882362/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.