Vũ vừa xoa đầu vừa bất mãn trèo lên chiếc xe máy cà tàng của ba, còn tay thì nhanh chóng nhét tờ hai mươi ngàn vào trong túi quần Vũ đến lớp, trong khi chúng bạn còn đang tung tăng ở bên ngoài cổng trường, cậu ta lẳng lặng lấy ra sách vở để ôn bài và làm thêm bài tập lên lớp. Đúng lúc này, bên ngoài cửa sổ có một tiếng xột xoạt rất nhỏ. Vũ hơi ngẩng đầu lên nhìn lại phía bên ngoài, nhưng lại chẳng thấy ai ở ngoài cửa. Cậu ta lại cắm cúi xuống làm tiếp bài tập. Nhưng vừa ghi được mấy chữ, cái âm thanh ấy lại lần nữa vang lên bên tai. Vũ lại ngẩng đầu lên, cậu ta suýt chút nữa thì hét lên vì sợ hãi. May mà cậu ta kịp bình tĩnh lại, vẻ mặt có chút bực mình.
“Này, mấy người không có trò gì chơi hay sao, lại đứng lén la lén lút ngoài đó hù tui vậy? Bộ thấy tui đẹp trai là xáp tới vậy đó hả?” Một cô bé mặc áo đồng phục học sinh đứng ở ngoài cửa sổ, hai mắt giương to lên nhìn cậu, dường như đã nghe rất quen với cái kiểu chém gió như đại bác của cậu ta, chỉ cười mỉm nói: “Có muốn đi ra ngoài chơi không? Tui mới phát hiện chỗ này, hay lắm!”
Vũ vẫn đang làm bộ chăm chỉ ghi chép, nghe thế thì hơi ngẩng đầu lên, làm ra vẻ thờ ơ: “Sắp thi rồi, không lo học hành mà còn ở đó ham chơi! Tui không đi, mấy người đi một mình đi!”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.