“Tại sao không phải là ta?” Trần Vũ vừa đi tới vừa cười, nói. 
Tiểu Phương liếc mắt đánh giá Trần Vũ một chút, sau đó có chút do dự, nói ra: “Ngươi không phải là huyễn ảnh đấy chứ? Vừa rồi ta đã gặp qua mấy cái huyễn ảnh, bọn chúng thật sự rất là đáng sợ!” 
Nàng vừa nói vừa vỗ vỗ lên bộ ngực hơi hơi nhô cao của mình. Trần Vũ thấy thế thì không khỏi trợn ngược mắt lên: “Ý ngươi nói là ta rất đáng sợ hay sao?” 
“Đương nhiên, ngươi so với mấy con cự thú vừa rồi còn đáng sợ hơn!” Tiểu Phương rất thản nhiên đáp. 
“…” 
Trần Vũ chỉ có thể im lặng, không biết nói thêm gì nữa. 
“À, mà làm sao ngươi lại thoát được huyễn ảnh ở đây mà đi đến tìm ta? Ngươi có thấy đại ca của ta ở đâu không?” Tiểu Phương vừa quan sát Trần Vũ, vừa hỏi. 
Trần Vũ chỉ thở dài một hơi, rồi đáp lại: “Cái huyễn ảnh này quả thật là rất lợi hại, ta cũng không dễ dàng thoát ra được! Vừa rồi ta nhờ có Hắc Long yểm trợ, cho nên mới tìm được ngươi. Còn những người khác thì ta lại tìm không thấy! Với lại…” 
“Với lại làm sao?” Nghe Trần Vũ ngập ngừng trong lòng Tiểu Phương có chút lo lắng, nên vội vàng hỏi lại. 
“Với lại ta thật sự rất lo lắng cho ngươi, nên ta mới đi tìm ngươi trước a!” Lúc này giọng nói của Trần Vũ có mấy phần ngập ngừng. 
Tiểu Phương liền trừng mắt lên nhìn hắn: “Tại sao ngươi lại lo lắng cho ta? Thường ngày chẳng phải là ngươi rất ghét ta hay sao?” 
“Ta… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san-tai-di-gioi/1642081/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.