Bạch Tiểu Thuần! 
Nghe đến cái tên này, Trần Vũ có hơi chút giật mình, vì hắn cứ cảm giác như đã nghe cái tên này ở đâu đó rồi vậy! 
Mặc dù không nhớ rõ người này là ai, nhưng cảm giác kỳ lạ ở trong lòng nói cho Trần Vũ biết, tên thiếu niên mặt trắng ở trước mặt là một người không hề đơn giản một chút nào. Mà ngay cả tên thiếu niên gầy ốm kia, tuyệt đối cũng không phải là người đơn giản. 
Trần Vũ liền đi tới, nở ra một nụ cười mà hắn cho là thuần khiết nhất, đưa tay ra trước mặt Bạch Tiểu Thuần, nói: “Thuần đệ đệ, ta tên là Trần Vũ! Rất hân hạnh được làm quen với đệ!” 
Thuần đệ đệ! 
Đột nhiên bị một người tuổi tác so với mình cũng không sai biệt gì lắm gọi là đệ đệ, trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút khó chịu. Nhưng rất nhanh, hắn cũng làm ra động tác tương tự, đưa tay ra phía trước, nói: “Rất hân hạnh! Rất hân hạnh!” 
Mà tay của Trần Vũ cũng không chậm, đã nắm chặt lấy tay của Bạch Tiểu Thuần, hắn hơi siết mạnh một chút. Sắc mặt của Bạch Tiểu Thuần liền trở nên khó coi, nhưng trên miệng của Bạch Tiểu Thuần vẫn không lộ ra một chút sơ hở nào, cười nói: “Vị ca ca này, đây là phong tục ở quê hương của ngươi sao? Thật là kỳ lạ nha, ta từ trước đến giờ cũng chưa từng thấy qua!” 
Trần Vũ không một chút dấu vết, thu tay trở về cười nói: “Ha ha ha, nhà của ta ở một nơi rất xa, phong tục cũng có rất nhiều thứ ly kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san-tai-di-gioi/1642070/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.