Mạc Cửu Khanh, đích nữ phủ tướng quân Linh Nam Vương, nàng được Linh Nam tiên hoàng phong làm An Hợp quận chúa, nàng có thân phận ăn ngon mặc sướng như vậy, đáng tiếc là một kẻ ngu. Mặc dù không phải nàng bị ngu bẩm sinh, nhưng khi còn thơ ấu, nàng bị di nương mình nhẫn tâm đẩy ngã mà lăn xuống lầu, cho nên mới bị té thành một đầu óc của một đứa trẻ ngốc.
Mà lần này, nữ nhi của di nương nàng lại lừa gạt nàng đi tới một góc vườn hoa xa xôi, mượn danh tiếng ngắm hoa mà đem nàng đẩy ngã từ lương đình (đình nghỉ mát) trên hòn giả sơn xuống, cái kẻ ngu này bị ngã đập đầu, thực sự hương tiêu ngọc vẫn mất rồi.Khối máu tụ trong đầu trước kia, nhờ có lần ngã này mà tan ra, thần trí cũng thanh tỉnh trở lại, để cho Mạc Cửu Khanh mới tới tránh được vận xui làm kẻ khù khờ.
Cho dù người bây giờ đã chết, nhưng nỗi khổ lúc bị thứ tỷ, di nương đánh, nô tài ức hiếp đã in đậm thành oán niệm trong trí nhớ, vĩnh viễn lưu lại ở trong thân thể này. “Ngươi trùng tên, trùng họ với ta, xem ra đây chính là ý trời. Ngươi nhường thân thể này lại cho ta, đã như vậy, ta nhận ơn của ngươi, thì ta cũng nhận cả mối thù và nỗi hận này của ngươi nữa đi!”. Đó là những lời Ma Cửu Khanh tự nói với mình sau lần sống sót được xuyên qua.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.