Dịch giả: meomoon86
Mạc Uyển Uyển xoa eo phẫn nộ quát: “Kêu la cái gì, cũng không phải người chết!”
“Chủ tử. . . Thật sự là người chết ạ. Thu Cúc. . . Nàng đã chết rồi. . .” Một người hầu vừa mới đỡ thị nữ Thu Cúc, hoảng sợ nhìn Mạc Uyển Uyển nói.
Mạc Uyển Uyển nghe người hầu nói xong, bàn tay xoa eo cũng run lên.
“Mạc Cửu Khanh ngươi giết người! Ngươi biết không ngươi vừa mới giết người!” Mạc Uyển Uyển hoàn toàn không để ý đến Thu Cúc, chỉa thẳng tay vào Mạc Cửu Khanh nói.
Mạc Cửu Khanh nghe Mạc Uyển Uyển nói xong thì liếc xéo nhìn Thu Cúc đã chết một cái rồi nói: “Tỷ tỷ lời nói cũng đừng nói bậy như vậy, Thu Cúc đây chẳng phải rõ ràng là do tỷ tỷ hại chết sao, sao tỷ tỷ lại giá họa cho muội đây.”
Mọi người vừa nghe Mạc Cửu Khanh nói xong thì đồng loạt nhìn về phía Mạc Uyển Uyển, tất cả chỉ chờ câu nói sau của Mạc Uyển Uyển.
“Mạc Cửu Khanh ngươi nói bậy! Thu Cúc là thị nữ của ta, vì sao ta lại phải hại chết nàng!” Mạc Uyển Uyển vùng vẫy giãy chết nói với Mạc Cửu Khanh, dáng vẻ dữ tợn vừa rồi cũng đã giảm đi rất nhiều.
“Tỷ tỷ, tỷ hãy nhìn lại thật kỹ thứ sắc bén ở trên y phục của tỷ đi, Thu Cúc chính là bị vật đó đâm vào cổ họng, tỷ không tin thì hãy nhìn yết hầu của Thu Cúc đi.” Mạc Cửu Khanh khoanh hai tay lại, nàng dửng dưng nhìn và nói với Mạc Uyển Uyển.
Mọi người vừa nghe lời Mạc Cửu Khanh lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trom-ngoc-phi/43663/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.