Dịch giả: meomoon86
Mạc Hạo Thiên nhìn thật sâu Mạc Cửu Khanh, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra mới có thể khiến nữ nhi ngu si nhiều năm lại có sự biến hóa lớn như vậy?
“Nữ nhi đã khiến phụ thân lo lắng, nữ nhi cũng không có gì đáng ngại, ngược l ại là tỷ tỷ vừa mới bị ngã xuống càng cần để đại phu nhìn xem một cái.” Mực Cửu Khanh nhìn Mạc Uyển Uyển, trong giọng nói của nàng thể hiện rõ sự quan tâm của mình với người thứ tỷ này.
“Chủ tử! Người cần phải được đại phu hảo hảo chữa trị! Người nhìn vết thương của người đi, nó vẫn còn đang đổ mấy đấy ạ!” Tử Tô vừa nghe xong lời nói của Mạc Cửu Khanh thì vội vàng nói bất chấp lễ nghi.
Mạc Hạo Thiên vừa mới nghe Tử Tô nói thì nhìn vết thương của Mạc Cửu Khanh, chân mày ông nhíu chặt lại, trong lòng ông càng tăng hảo cảm đối với Mạc Cửu Khanh.
“Vì sao miệng vết thương của con lại nghiêm trọng như vậy, sao vẫn chưa có người tới băng bó? Tử Tô, ngươi vừa rồi làm cái gì?” Mạc Hạo Thiên không để ý tới chuyện đã xảy ra, ông hiện giờ quan tâm tới vết thương của Mạc Cửu Khanh hơn.
“Phụ thân, xin người đừng trách Tử Tô, là nữ nhi vừa mới từ trên lương đình ngã xuống, nếu như không phải Tử Tô ở bên con kêu con, chỉ e rằng nữ nhi sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.” Mạc Cửu Khanh nhẹ giọng trấn an liếc nhìn Tử Tô.
Mạc Hạo Thiên vừa nghe xong những lời này, nhướng mày nói: “Uyển Uyển, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trom-ngoc-phi/43664/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.