Dịch giả: meomoon86
“Chủ tử! Nô tỳ cũng sẽ bảo vệ chủ tử, bảo vệ chủ tử chu toàn!” Tử Tô và Hồi Oanh vừa nghe Mạc Cửu Khanh nói xong, trong lòng cả hai người vừa cao hứng vừa cảm động cùng nhau thề thốt giống nhau.
Mạc Cửu Khanh khẽ gật đầu nhìn hai người.
Xem ra ở kiếp này, nàng sẽ không còn cô đơn một thân một mình nữa.
“Nhị cô nương, lão nô mang đại phu tới.” Giọng nói của lão quản gia Liễu vang lên ở ngoài cửa.
“Vào đi.” Mạc Cửu Khanh ngồi ở bên cạnh bàn, nhàn nhạt nói.
Lão Liễu mang theo đại phu đi vào, đập vào mắt ông là cảnh tượng sa sút, căn phòng nhìn không hề có một chút vinh hoa mà đích nữ phủ tướng quân nên có, rèm che giường ngủ cũ rách, không có đồ dùng nào ở trong phòng là còn nguyên vẹn, nhìn mọi thứ mộc mạc như vậy có thể không khó đoán Mạc Cửu Khanh từng trôi qua những ngày tháng quẫn bách.
“Nhị cô nương, đây là Bạch đại phu.” Lão quản gia Liễu cung kính nhìn Mạc Cửu Khanh nói.
“Như vậy đành làm phiền Bạch đại phu rồi.” Mạc Cửu Khanh gật đầu nói, sau khi nói xong thì đưa cánh tay mảnh khảnh ra.
Bạch đại phu cũng không dám chậm trễ, ông nghiêm túc bắt mạch cho Mạc Cửu Khanh.
“Thân thể của Nhị cô nương không đáng ngại, nhưng người vì dinh dưỡng không đầy đủ nên tương đối suy yếu, lão phu sẽ kê một ít thuốc tốt, Nhị cô nương cần bổ một chút, Nhị cô nương cũng phải được ăn nhiều thức ăn có dinh dưỡng, như vậy xương cốt thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trom-ngoc-phi/43666/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.