Nàng là tiểu thư của quan huyện, được cưng chiều, sủng ái, ăn sung mặc sướng trong gấm hoa lụa. Nàng chẳng cần động tay động chân vào bất cứ thứ gì, nhưng tính tình của nàng không vì thế mà kiêu chảnh, xấu tính với người hầu. Nàng vô cùng thiện lượng, lại vô cùng mạnh mẽ, dám nghĩ, dám làm, dám yêu, dám hận. Hắn là thái tử điện hạ, tương lai chính là vị vua tài xuất anh minh, cai quản một nước là một người công bằng xử thế, có tài dựng nước và giữ nước, phát triển nước.
Nàng và hắn gặp nhau trong một buổi đêm trăng thanh gió mát, đúng vào đêm rằm tháng giêng nguyên tiêu, trăng nở rộ rực rỡ. Nàng và hắn gặp nhau từ lúc ấy, lại một mình cùng nhau trốn khỏi các cung hầu để đến cây cầu bên sông Thuỷ Giang để xem pháo hoa, ăn hồ lô và ngắm trăng tiêu. Từ đấy mà hắn và nàng luôn tới tìm nhau, rủ nhau đi chơi đến những miền đất thênh thang rộng lớn, hắn hôn vào môi nàng, là chứng minh cho một tình yêu kết duyên từ đấy. Và giờ hắn vẫn yêu nàng, hắn nạp nàng làm hoàng hậu, cùng hắn cai trị cả vương quốc triều, cùng hắn sống hạnh phúc trong chốn thâm cung kiêu sa.
Nhưng cả nàng và hắn, đều muốn được ra ngoài tản bộ, đi uống rượu ở trong quán nhỏ, ăn hồ lô bên đường, mua những thứ mà người thường mua, tận hưởng cuộc sống của người dân thanh thản và bình yên biết chừng nào. Tình yêu không cần tiền bạc, danh vọng, cuộc sống an yên không lo nghĩ là đủ rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.