Nghe nói hôm nay sức khỏe hoàng thượng đã đỡ hẵn. Còn Vi Hàn cũng không ít lần tới lui thăm nom.
Từ khi biết tin hoàng thượng sẽ nạp thêm Trắc phi cho Vi Hàn nàng cũng không chửi bới,không tức giận,không mắng nhiết...nhưng đối với hắn lại hoàn toàn im lặng. Những lúc tránh mặt được nàng đều tránh,còn nếu không tránh được nhất định nữa câu cũng không nói chuyện với hắn. Cả 3,4 ngày nay hắn không gặp được mặt nàng,nói không gặp cũng không phải,mà chỉ nhìn thấy là nàng lại vội lánh chỗ khác,điều này lắm hắn thêm sầu não.
Nàng có tới thăm hoàng thượng,cũng chỉ nghe người nói nên vì giang sơn xã tắc mà hy sinh,nên nghĩ cho tiền đồ của hắn. Nàng không tốt bụng như vậy,không nhu nhược như vậy. Cái gì mà nói yêu là phải hy sinh,nếu hy sinh rồi thì còn bảo toàn được chữ yêu? Nàng không hiền lành,tốt bụng đến nỗi phải dâng tướng công mình cho người khác. Có thể thấy nàng ít kỷ cũng được,độc đoán cũng không sao. Nhưng nếu hiếng dâng luôn đi cuộc tình của mình thì đừng nói chi đến yêu người đó,ngay cả quan tâm cũng khó lòng.
Chỉ là dạo gần đây nàng khó có thể đối mặt với hắn. Nàng sợ chỉ cần đối mặt hắn sẽ nói xin lỗi,hắn đồng ý với hoàng thượng rồi...Như vậy dù cho có nhảy xuống chảo dầu,biển đao thì cũng chẳng thấm với nỗi đau trong lòng. Chỉ nghĩ đến thôi mà nước mắt đã rơi,thử hỏi nàng làm sao dám đối mặt.
Tới giờ cơm trưa,nàng lẳng lặng ngồi vào bàn ăn đối diện với hắn. Bản thân không nhìn hắn,cũng không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-co-mot-khong-hai/1874102/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.