Chưa kịp phản ứng đã không biết từ khi nào nàng bị ép dưới thân hắn.
“Huynh định làm gì?”
“Nàng nghĩ ta định làm gì thì ta sẽ làm như thế.”
“Đừng giở trò lưu manh.”
Hạ Hồ đưa hai tay che ngực lại.
“Nương tử,chúng ta động phòng đi.”
Hắn nói xong lập tức không cần nghe câu trả lời của nàng mà trực tiếp dán lên môi nàng một nụ hôn. Nàng lúc này đã hoảng loạn đến mức không biết mình là ai và đang ở đâu luôn rồi.
Vậy là một đêm nương tử,tướng công người ta ân ái.
Sáng ra nàng đã không thể nào dậy nỗi nữa,đêm qua tất cả như là một giấc mơ.
Mở mắt ra nàng thấy mình đang ở trong vòng tay của hắn.
“Nàng dậy rồi sao?”
Hắn không mở mắt vẫn cứ dùi mặt vào mái tóc nàng mà nói.
“Ồ”
“Có đói không?”
“Có...một...một chút!”
Hắn vòng tay xiết chặt nàng vào lòng hơn.
“Nương tử nàng có trách ta không?”
“Ta...”
“Hứa với ta đi!”
Nàng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.
“Hứa?”
“Dù có ra sao cũng phải tin ta,đừng nghe những lời người khác nói!”
....
“Được,ta hứa”
Hắn mỉm cười hôn lên trán nàng.
Sau hôm đó nàng đã đặt ra một ngàn câu hỏi. Hắn tại sao lại làm vậy? Có phải thích mình? Không không,hắn không thích mình đâu. Nhưng mà hắn hôn mình. Hắn còn... chắc hắn không thích mình đâu nhỉ.
Khi thích một người thật không đơn giản. Tuy nói nàng và hắn cơ hội gây tiếng sét là khá ít,nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-co-mot-khong-hai/1874092/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.