Về đến cung trời cũng đã khuya. Hắn đi thật nhanh phía trước mà không thèm để ý đến nàng. Ai bảo có ai đó cười lăn lộn khi người ta nói lời thật lòng làm gì.
“Hôm nay cũng thật kỳ lạ,không hề có người đầu đứng đợi trước cung?” Nàng cố ý bắt chuyện với hắn.
Bước chân của hắn tự nhiên khựng lại,nhưng chỉ trong phút chốc lại đi thật nhanh đến cửa đại sãnh.
Mở cửa ra trong nhà lúc này cũng đầy người hầu đứng ở đó,ai cũng quỳ xuống. Ở giữa có một người ngồi ở đó vẻ mặt thoáng tức giận.
“Nhi thần bái kiến phụ thân.”
Hắn hình như không hề bất ngờ trước kết quả này. Người ngồi trên đó là hoàng thượng. Bình thường người rất ít đi gặp hắn và nàng,hôm nay đột nhiên xuất hiện ở đây,lại còn đúng lúc như vậy.
Hạ Hồ lúng túng,ánh mắt nhìn người ngồi trên kia có phần hoảng sợ,nhưng vẫn còn biết mình nên làm gì lúc này,bèn quỳ xuống ngang hàng với hắn cuối thấp đầu.
“2 phu thê con nữa đêm đã đi đâu?”
Giọng nói của người khá lạnh nhạt,dường như đây không phải là con ruột cùng với con dâu của ngưởi,mà chỉ mang một danh nghĩa và cần quản thúc.
“Con đưa Thái tử phi ra ngoài ạ!”
Hắn vẫn bình tĩnh như vậy,giọng nói cũng như kẻ chưa hề có lỗi lầm gì. Cứ như đã đoán trước được sự việc.
Mà nói không đoán trước được cũng không đúng,chịu khó suy nghĩ một chút thì hoàn toàn có thể biết được là chuyện nàng trốn khỏi cung được đồn thổi,thì việc hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-co-mot-khong-hai/1874100/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.