Hạ Lân nghĩ đến đôi mắt thanh linh đã từng biến thành ánh mắt căm ghét không gì sánh được để trừng lại mình, còn cắt bào đoạn tuyệt tình nghĩa, sẽ không bởi vậy mà tâm như bị dao cắt, phần tình nghĩa hai mươi năm trời cứ thế bị chính mình phá hủy, cứ lặng lẽ che giấu ở trong lòng chẳng phải là được rồi sao? Thứ tình cảm không trong sạch ấy vì sao y lại muốn xuất ra để rồi sỉ nhục sự thanh cao tự ngạo của huynh trưởng, nhất thời kích động ý niệm ham muốn, ngay cả chết rồi cũng không được huynh trưởng tha thứ, giờ đây đã tới âm phủ, mới biết thì ra chính mình đã bôi nhọ thanh danh của huynh trưởng.
Sau khi chết Diêm Vương có cho Hạ Lân một cơ hội để có thể gặp lại Bạch Hoằng Oản. Hạ Lân trong miệng tuy nói không gặp, thế nhưng vừa nghe tới còn có cơ hội, không khỏi kinh hỉ ngẩn đầu lên, nhìn vị diêm vương nghiêm minh kia, đáy mắt mơ hồ lộ ra tham vọng. Diêm vương vì muốn có một trợ thủ, một trợ thủ thông minh tài giỏi, có khả năng qua lại giữa địa phủ và dương gian, nên đã đề nghị với Hạ Lân mang thai hài tử của Bạch Hoằng Oản, quỷ thai sinh ra đương nhiên sẽ là quỷ tử, có khí tức của tiên, nhân, quỷ, không cần tu luyện cũng có thể qua lại giữa tam giới. Đổi lại Hạ Lân có thể về nhân gian và không phải xuống âm phủ đợi đầu thai kiếp trước, và có thể gặp lại Bạch Hoằng Oản.
Trong thời gian ở lại dương gian đó, biết bao chuyện đã xảy ra.
Một Hạ Lân chết đi sống lại cứ mãi dằn vặt về quá khứ.
Một Bạch Hoằng Oản ôn nhu mà ấm áp
Một quỷ soa đứng trước nhân gian hệt như một đứa trẻ, rồi lời nói ra lại toàn trúng tim đen.
Ba con người ấy, một mối tơ duyên hay một trò đùa?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.