Tình yêu xuyên kiếp, liệu có tươi đẹp hay không? Tình yêu xuyên kiếp, liệu có phải là những trang hạnh phúc? Tình yêu xuyên kiếp, có hay không chỉ là giấc mộng phù du? Yêu người, nhớ thương người, giống như ngay cả bản thân của ta đều hết thảy thay đổi. Ta muốn được nhìn thấy nụ cười nơi người, nhẹ nhàng mà tràn đầy ấm áp. Ta muốn nhìn thấy sự hạnh phúc thể hiện ở trên khuôn mặt lạnh băng của người, giống như ánh nắng nhẹ nhàng, xoa dịu tâm hồn của ta. Ta muốn người trở thành định mệnh của ta, là một khúc tương tư khiến lòng ta tê dại.
Ánh mắt ấy, liệu có thể hướng tới phía ta cho dù chỉ là một giây phút ngắn ngủi? Nụ cười ấy, liệu có thể hướng tới phía ta dù chỉ là trong một khoảnh khắc nhỏ bé? Tình yêu ây liệu có thể vì ta mà nảy mầm được hay không? Thế gian này rất kỳ lạ, ngay cả ta cũng theo vậy mà kỳ lạ. Ta chỉ yêu người, thời thời khắc khắc đều yêu người. Cho dù là ngàn năm sau, cho dù đã trải qua mấy kiếp, ánh mắt của ta, vẫn nguyện hướng tới phía người bằng tất cả sự chân thành. Ta yêu người, trọn kiếp yêu người. Ta thương người, trọn kiếp thương người. Ta cần người, trọn kiếp cần người. Liệu có ai hiểu được lòng ta?