Mê mang trong đêm, Long Phong tăng cước bộ, trên đường về nhà. Nữ nhân cổ đại thật đúng là danh bất hư truyền, ôn ngôn lời nói nhỏ nhẹ, khó trách nam nhân đều thích đến kỹ viện như vậy. Nhưng là, đối mặt đám nữ nhân xinh đẹp kia, hắn luôn nghĩ đến khuôn mặt của Huyễn Thế. Điên rồi, chẳng lẽ chính mình điên rồi. Hắn chính là món đồ chơi, hắn chính là người hầu mà thôi, không chỉ vậy, hắn còn là một nam nhân cường tráng. Long Phong như là đang thuyết phục chính mình, không ngừng mà tìm lý do.
Ngồi ở ven đường, Long Phong đột nhiên nở nụ cười, “Ta chính là ‘Ngọc diện diêm vương’ trong thương giới, mỗi người đều e ngại ta lãnh khốc vô tình, vì cái gì vừa đến cổ đại ta liền thay đổi? Ta còn phải nghĩ gì nữa, hắn là món đồ chơi của ta, chủ nhân muốn như thế nào hắn đều phải phục tùng, không phải sao?”
Như là đã hạ quyết tâm, Long Phong bỏ đi bộ dạng âu sầu, nhẹ nhàng quay về. Khinh thủ khinh cước đi vào phòng của Huyễn Thế, nhìn khuôn mặt ẩn hiện dưới trăng của Huyễn Thế, Long Phong vươn tay vuốt dọc theo đường cong, lông mi dày, đôi mắt nhắm chặt, cái mũi thẳng, đôi môi dày vừa phải, ngón tay xâm nhập miệng hắn, nhẹ nhàng đùa bỡn răng nanh.
Cúi đầu, in dấu lên môi Huyễn Thế, cái lưỡi linh hoạt xâm nhập vào bên trong Huyễn Thế, tham lam mút vào. Huyễn Thế lờ mờ cảm thấy có cái gì trong miệng mình, trợn mắt nhìn, dung mạo mê người gần đến mức hô hấp của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-dien-diem-vuong/90718/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.