Một ngày mùa đông cực kì lạnh lẽo, đường phố sớm đã bị tuyết rơi che phủ, bạo tuyết ba ngày liên tiếp đã khiến Kim Lăng không còn vẻ sầm uất của ngày xưa, nhưng lại hiện lên vẻ đẹp đẽ yên tĩnh khác hẳn với trước kia, thật vất vả ngày hôm đó mới ngừng tuyết, trên đường phố mới bắt đầu hơi chút khôi phục lại nhiệt khí, La lão đầu đẩy xe ra khỏi căn nhà nhỏ bé một mực đi bán sớm một chút, bắt đầu rao hàng suốt dọc đường.
Hương vị nóng hổi trong trời lạnh cực kì khiến người ta thèm ăn, chỉ chốc lát, La lão đầu đã có vài vị khách đứng ở trước cái xe đẩy, chờ lão mở nắp nồi rồi, đem chiếc ghế nhỏ xuống, La lão đầu thuần thục mà mở nồi múc nước, làm cho mọi người mau bị hàn khí đông lạnh thành băng côn dần khôi phục lại hơi ấm.
“Lão đầu, cho ba bát mì hoành thánh!” Một thanh âm trầm thấp cất lên, đồng thời một đôi bàn tay to đoạt lấy bát mì hoành thánh mà La lão đầu mới bưng ra ăn lấy ăn để, chỉ ba hai miếng đã thấy đáy bát, bàn tay người đến kia vừa vươn ra, La lão đầu nhìn hai bàn tay ấy, bên ngón tay có chút bẩn thỉu tất cả đều là những vết thương nhỏ, năm ngón tay trơ trọi không hề giống như người khác mang theo bao tay, không chỉ vậy, ven cánh tay nhìn lại, ngay cả trên người cũng chỉ là mặc hai kiện bố y mỏng manh, căn bản nhìn không ra có nửa phần chống lạnh, La lão đầu nghĩ xong không khỏi đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-quy-thien-sinh-quy-tu/1215615/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.