Mưa giá buốt vô cùng, mang theo những đợt gió lạnh thấu xương, từng đợt từng đợt vô tình trút xuống mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, cũng không thể làm cho hắn phẫn nộ trong giờ phút này mà lại làm cho tâm trạng bình tĩnh của hắn không chút mảy may bất an nào cả. Trận cười dữ dội của ông trời hé ra tiếng sấm sét ầm ầm, dường như trống trận kéo dài vô cùng vô tận. Một luồng sáng cắt ngang qua bầu trời, làm cho toàn bộ mặt đất sáng lên, nhưng trong nháy mắt lại kéo vào màn đêm âm u vô hạn.
Một chút ánh sáng giữa đêm đem, đó là vết thẹo kéo dài tới khóe mắt của Mộ Dung Tiểu Thiên, hiện giờ lửa giận đang làm khuôn mặt hắn vặn vẹo, càng làm cho khuôn mặt hắn trở nên quỷ dị, khủng bố. Thân hình 1m8 của hắn như quỷ mị, di chuyển trong màn đêm mịt mùng mưa sa gió giật." Hải Tử, người anh em sẽ chết một cách minh bạch, ta sẽ trả giá hết thảy để có thể làm được điều đó!"
Nội tâm gào thét trở lên co rúm tái nhợt. Trong ngôi nhà nhỏ, một nam tử với cái đầu bóng lưỡng kinh ngạc nhảy lên khi tiếng cửa đổ vỡ, thân trên trần truồng, dây lưng đã tháo nửa. Trên người, trên mặt, từng vết cào xé, thẩm thấu một ít máu tươi nhỏ ra, cánh cửa mở ra làm gió lạnh lùa vào hơi hơi run rẩy. Góc tường, một cô gái thần sắc bất lực đang lộ vẻ tuyệt vọng, nắm chặt lấy quần áo đã bị hủy hoại, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy ruột gan mình như đứt ra, nước mắt cùng nước mưa chảy khắp khuôn mặt, thân ảnh trong phút chốc biến thành hiu quạnh buồn tẻ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.