Chương trước
Chương sau
Cảm giác đứng trên cao nhìn xuống quang cảnh phía dưới rất tuyệt vời, tựa như đứng lên đỉnh của con đường cường giả nhìn lại thấy dưới chân mình toàn nhãi nhép đó.

Mộ Dung Tiểu Thiên phóng tầm mắt quét qua chiến trường, sự ác liệt vượt xa sự tượng tượng của hắn.

Lối vào Quỷ Cốc rất hẹp chỉ có thể cho năm sáu người đi. Chắn ở cửa là 32 tên chiến sĩ dàn thành 8 hàng đứng chen chúc ở đó. Phía sau ít nhất 50 tên ma pháp sư đang tung ma pháp đánh lên. Những kẻ này đều có một đặc điểm chung đó là đeo băng vải ở cánh tay trái, trên đó viết Liên Minh Gia Tộc.

Thứ này Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn còn biết rõ, bởi vì chưa có ai lên level 20 vì thế không mở được guild, và thế là các thể lực lớn để phân biệt thành viên mà làm ra các loại dấu hiệu.

Giới tuyến phân cách giữa người chơi và Liên Minh Gia Tộc là nơi chiến đấu ác liệt nhất, hỏa cầu băng tiễn đá tảng ánh kiếm hòa vào với nhau tạo lên những vòng ánh sáng đẹp mắt, nghiền nát tất cả người chơi lại gần.

Từ những gì chứng kiến Mộ Dung Tiểu Thiên có thể khẳng định Liên Minh Gia Tộc chiếm ưu thế tuyệt đối.

- Tự sát, đúng là tự sát.

Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu:

- Cách đánh như vậy không bao giờ vào được, vào bao nhiêu chết bấy nhiêu thôi.

- Những kẻ ở phía dưới không biết tình hình chiến sự chỉ biết nối tiếp nhau mà vào thôi nha!

Thiên Nhai Vắng Khách cười khổ với Mộ Dung Tiểu Thiên:

- Nếu không phải đại ca xây đài quan sát chắc bọn mình cũng lao vào luôn đó chứ!

- Biết thì có ích gì? Trừ phi từ bỏ đánh Huy Chương Dong Binh hoặc chạy 800 km từ Thánh Hoa Thành đến Nghĩ Huyệt, còn không thì cũng phải nghĩ biện pháp bảo toàn tính mạng nhẩy vào trong kia.

Một người chơi khác tiếp lời.

Mọi người đều trầm mặc, nếu chịu khó tìm hiểu một chút về [ Vận Mệnh ] ai cũng biết, Nghĩ Huyệt chưa nói xa xôi mà cấp bậc quái cũng rất cao, địa hình phức tạp hơn nhiều Quỷ Cốc.

Không khí nặng nề bao phủ mấy người trên đài cao. Ánh sáng vẫn rực lên trên giới tuyến, người chơi từ ngoài cốc lao vào hi sinh vô vị.

- Ha ha, Tiểu đội Lôi Đình đến rồi, có lẽ họ sẽ vào được đó.

Mắt Thiên Nhai Cô Khách sáng lên nhìn sang một nhóm người bắt mắt 3 nam 2 nữ.

Mộ Dung Tiểu Thiên nghe thấy thế nhìn sang, thấy nhóm người kia cũng đang tiến tới đây. Bọn họ nổi bật không phải vì có trang bị khủng, trên thân cũng chỉ mặc quần áo không thuộc tính giống Mộ Dung Tiểu Thiên. Mà là vì nhóm đi đến đâu người chơi dạt sang bên nhường đường đến đó, hình ảnh giống như hạc giữa bầy gà vậy.

Dẫn đầu là một nữ hài 18 – 19 tuổi dáng người nho nhỏ, khuôn mặt xinh xắn, tóc được buộc đuôi ngựa tùy ý bay trong gió. Có một chút không tương xứng đó là cô đeo trên lưng một cây đại đao còn to hơn thân thể. Thanh đao có vẻ rất nặng nhưng nữ hài đeo như không, nickname cũng thật xứng đôi với vũ khí --- Lôi Đình Khí Phách.

Người thứ hai là nam tử khoảng 24, cao và gầy, mặt chẳng cười tí nào, đôi con mắt sắc bén như ưng, thâm thúy huyền ảo. Người cùng hắn sóng vai cũng là nam tuổi xấp xỉ nhau, rất đẹp trai không sợ ai. Mặt cười tủm tỉm, vẻ mặt bình tĩnh. Người chơi thâm trầm là Lôi Đình Hiên, gã bảnh bao là Lôi Đình Phá.

Phía sau hai gã là một thiếu niên hết sức bắt mắt. Gọi hắn là thiếu niên vì khuôn mặt hắn baby kute, đường nét rất tinh xảo. Thỉnh thoảng lại cười vui, đôi mắt to tròn không ngừng đảo quanh, nhìn tây, nhìn đông … nhìn loạn. Bắt mắt là vì thiếu niên cao, rất cao, 1mét 9x đứng ở đâu cũng phải cao hơn người ta một cái đầu. Nickname cũng thật là bưu hãn --- Lôi Đình Cuồng Chiến.

Những người đi trước đã đặc sắc mà xem đến người sau cùng lại càng phải trố mắt. Cao 1mét 80 cũng không kém bao nhiêu Tiểu Thiên, nhưng chiều ngang lại gấp đôi, khuôn mặt mập mạp ép ánh mắt trở thành ti hí. Nàng ta lăn đến đây thân hình như tòa núi nhỏ. Nickname lại càng mâu thuẫn --- Lôi Đình Bách Hợp.

- Xem ra danh tiếng bọn họ không nhỏ nha!

- Đương nhiên rồi, tiểu đội Lôi Đình ai cũng là cao thủ đó.

Thiên Nhai Cô Khách hưng phấn.

- Thiên Nhai cậu quen biết bọn họ hả?

- He he, có thể coi như là bạn bè!

Thiên Nhai Vắng Khách gật đầu, mắt không rời người đi đầu tiên Lôi Đình Khí Phách.

Mộ Dung Tiểu Thiên quan sát thấy thế cười đen tối với Thiên Nhai:

- Ta xem không đơn giản chỉ là biết thôi đâu, chú mày còn nhớ nhung da diết vị mỹ nữ cầm đao kia nữa!

- Ai nói? Cái này …

Thiên Nhai Cô Khách giải thích ngượng ngùng, bộ dạng nói lên tất cả.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.