- Ôi ngất thôi, vừa nãy thật là rối loạn.
Lôi Đình Phá thở hổn hển.
- Không quản việc đó nữa, đánh huy chương vẫn quan trọng hơn.
Mộ Dung Tiểu Thiên thấy xe tăng hạng nặng Lôi Đình Khí Phách đã chạy tới, mới cười nói:
- Cho ta tổ đội với Hiên, ta chỉ có một thân một mình đành phải chạy theo các cậu thôi.
Lôi Đình Hiên xua tay cắt ngang, nói thành thật:
- Kẻ Trộm đại ca, anh nói quá lời rồi, lấy thực lực của anh gia nhập tổ đội với chúng em đã là nể mặt lắm rồi, Lôi Đình Hiên này tuy người thô nhưng tâm không thô, ai mạnh ai yếu em vẫn có thể phân biệt được.
- Được rồi, được rồi.
Lôi Đình Khí Phách đeo đại đao lên lưng nói ầm ầm:
- Hai tên này không cần phải ghen tị lẫn nhau, chẳng qua là ngưu tầm ngưu mã tầm mã thôi, còn nói tốt cho nhau như vậy làm gì?
Ba anh em Lôi Đình còn lại đều không khỏi cười trộm, nhất là Lôi Đình Bách Hợp, tiếng cười của cô đặc biệt quyến rũ, làm người ta nghe thấy không khỏi thấy kỳ kỳ.
- Anh xem, he he, muội muội tính cách luôn như vậy.
Lôi Đình Hiên xấu hổ cười ngượng.
Mộ Dung Tiểu Thiên sảng khoái:
- Khí Phách nói rất đúng, chúng ta đều là trâu bò với nhau, chẳng phải phải Lưu Bị Quan Vũ Trương Phi vì thấy hợp mà kết thành huynh đệ, danh lưu sử sách sao?
Mọi người sửng sốt một chút rồi cười to. Vô hình Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2313023/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.