Tầm nhìn được mở rộng, một bức tranh “Mỹ Nữ Tắm Tiên” hiện ra rất gần, rất lồi lõm, rất cám dỗ người ta. 
Nữ hài đang tắm rất xinh đẹp, làn da trắng nõn như tuyết, dáng dấp yêu kiều tràn đầy sức sống. Nơi riêng tư thần bí nhất đang ẩn hiện trong khói nước khiến người ta hít thở không thông, khiến mọi tên con trai thấy máu dồn lên não. 
- Nha a a a. 
Cô phát ra tiếng thét sợ hãi, khép chặt hai chân, hai tay che lại khuôn ngực: 
- Lưu manh, bắt lưu manh, chém lưu manh a. 
Thanh âm cô cao vút trời mây. 
- Ặc ặc. 
Mộ Dung Tiểu Thiên cũng thét lên sợ hãi, cuống quít quay sang một bên, cao giọng quát: 
- Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý, tại cô tắm mà không đóng cửa, nên! 
- Oành. 
Nữ hài đập cửa vào tường xong rồi mới nói vọng ra, giọng khó chịu: 
- Nhìn trộm con gái tắm, đúng là đồ vô giáo dục. 
Tiểu Thiên xấu hổ chẳng biết làm sao: 
- Không thể trách tôi được, ai cho cô chạy vào phòng tắm người khác? 
- Người khác?! Mi mới là kẻ lẻn vào nhà người khác, nhìn hết của người ta rồi lại còn nói láo! 
Tiếng mắng như pháo liên thanh bay ra. 
Mộ Dung Tiểu Thiên sửng sốt, hỏi lại: 
- Chẳng nhẽ cô có liên hệ với anh bạn thuê chung? 
- Là quản gia của ta! 
Tiếp đó cô truy vấn: 
- Mi cũng ở đây? Người thuê phòng bên kia rõ ràng là nữ mà! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2313043/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.