Hắn là ai? Người ta chỉ biết hắn với cái danh Phượng hậu, là người vừa có tài văn chương, lại vừa giỏi về võ thuật, thật xứng với câu văn võ song toàn. Hắn nơi triều chính thì đưa ra các quyết sách đúng đắn, am hiểu lòng người, giúp cho đế vương không phải lo nghĩ gì nhiều về chính sự, còn khi đứng ở nơi chiến trường, hắn cũng chính là một chiến binh dũng mãnh hơn người, bày mưu nghĩ kế, bình định man tộc… Một người nam nhân như vậy, đặt ở nơi nào cũng có thể tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt thế nhưng hắn lại cam chịu bị xóa danh trong sử sách, vậy là vì sao?
Vẻ ngoài của hắn tuy có nét mềm mại nhưng lại không toát lên cái yểu điệu như nữ tử, ngũ quan anh tuấn, cũng là ngọc trong cát sỏi. Từ cổ chí kim chưa từng có một người nào như vậy, đã là một nam nhân được phong hậu thì chớ, vậy mà ngay kể cả bách tính hay quan quân đều hết sức sùng kính hắn, không hề có một ai buông ra lời nhục mà hay tuyên truyền tiếng thị phi. Đây là câu truyện truyền kì về tình yêu của đế vương và một chàng nam tử , đây là điển tích về một triều đại không biết đến suy tàn, đây là nét bút đã nhòa về một con người bị xóa đi trong lịch sử. Mời các bạn đón đọc.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.