Nữ chính tầm thường, một là thiếu sắc hai là thiếu tiền ( kiểu nhà nghèo, không có gia thế) hoặc phải sống làm kiếp ngựa trâu ( kiểu nha hoàn) nhưng lại có tính cách lạc quan, bất cần đời, có sao dùng vậy không tham lam gì cả, đặc biệt có chút tài năng gì đó bù cho khiếm khuyết của mình. Nữ chính dịu dàng, chín chắn, không ngang ngược, không quá cường, không tiểu bạch, không não tàn. Đúng, có lẽ cô là một người tầm thường, trong suy nghĩ của cô.
Cô tin rằng, ai cũng có một câu chuyện, tình tiết do họ tự dẫn dắt, nếu đó là một câu chuyện tình cảm, vậy khi bạn gặp được nửa kia, nó sẽ thành một cuốn truyện. Còn lại thì dựa vào hành động của bạn, nó sẽ quyết định tất cả, ví dụ, nếu đó là một câu chuyện ngược, chẳng phải tình tiết đều do nhân vật quyết định sao?
Những cuốn truyện mà chúng ta đọc, liệu có phải đó chính là một nơi khác, và mọi người ở một nơi khác viết nên nơi này? Cô không biết, liệu có phải suy nghĩ của cô quá viển vông? Nhưng có đôi lúc, cô không cho rằng như vậy. Khi mọi người xung quanh cô đều rất đặc biệt. Hoặc không? Cô không biết, và có lẽ cô không nên biết? Cô cũng đặc biệt, đúng không? Không, không ai là tầm thường cả. Nhưng, cô cũng tầm thường, nhưng cô cũng đặc biệt. Nếu bạn cảm thấy mình tầm thường, thì bạn vẫn chưa bắt đầu câu chuyện của mình.