Bọn họ đi rất nhiều nơi, tựa như chu du thiên hạ, cho đến tối, chân Đông Phi Trạch mệt lừ, hắn mới kêu.
"Thật ra... Hộc hộc, tôi định để đến lúc về nhà cơ, nhưng mà... Hộc hộc, mệt quá... Hộc hộc..." Đông Phi Trạch khó khăn kêu, mệt!
"Ừm? "Du Lin Lin tỉnh bơ, rồi sao?
Hắn thở dốc rất lâu, cô đứng đó cũng rất lâu, hơn nữa, một người khom người, mồ hôi chảy ra như suối, người còn lại thì đứng vững chắc, vẻ mặt khó hiểu.
Mới đi một tí thôi mà?
Nhớ lại thì, khi đi tàu lượn, mặt hắn tái xanh, khi rơi tự do, mặt hắn cũng tái xanh, khi đi me cung, hắn kêu mệt mấy lần...
Kể ra, thật phiền toái... Con trai mà! Sao mình vẫn khoẻ hơn?
"Này... Có sao không? "Thật kì quái
TG:Có mà cô mới kì quái ấy!!!
"Chờ... Chờ, đưa tôi về nhà... " Đông Phi Trạch khó khăn nói ra, giọng như có thể tắc thở bất cứ lúc nào!
Thế là, Du Lin Lin gọi xe, kéo hắn lên, rồi đưa hắn về.
Cứ nghĩ đến việc người yêu là một thằng yếu ớt lại không muốn nghĩ nữa!
Đông Phi Trạch lườm cô.
Đừng quên năng lực của hắn là đọc suy nghĩ của người khác!
Du Lin Lin không nghĩ gì nữa, vội vàng cười vô tội.
Đến nơi, Du Lin Lin lại kéo hắn xuống, kéo như cái chổi.
Kéo chổi đến nhà, cô lại bê chổi lên phòng.
Bê chổi lên phòng xong, lại đưa chổi lên giường, đắp chăn cho chổi.
Đông Phi Trạch:"..." Mẹ nó!!! Nữ nhân này là lực sĩ à!!!
Sau đó, Du Lin Lin liền xuống nấu cơm.
Mệt chết hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-tam-thuong/121288/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.