Du Lin Lin trầm lặng đứng bên biệt thự.
Khuôn mặt vô cảm với ánh mắt sắc bán khiến người khác nhìn mà sởn da gà.
Đó là một ngôi biệt thự cháy rữa. Cháy đến không còn gì nữa.
Trên tay cô cầm một tấm ảnh, đó là một cô bé đang cười, tay tạo thành hình chữ V, trang phục vô cùng sang trọng ôm một con gấu bông.
Thật nhớ... Những năm tháng ấy...
----------------------------------------------------------------
Cha... Ngài đã từng nói con là người đặc biệt nhất trên thế giới này, đúng, và cha cũng vậy.
Con biết, cha luôn luôn dành những tình cảm tốt nhất cho con, cha không quá thân thiết với con để rồi khi cha mất, con không tháy đau buồn. Nhưng đáng tiếc, con nhìn ra được điều đó. Có nhiều lần con hỏi, mẹ là ai? Cha không trả lời, chỉ cầm tay con, nét mặt buồn bã. Cha biết không, thật ra con biết, con biết tất cả, con biết mẹ là ai, thực chất, mẹ vãn chưa chết. Cha, liệu đó có phải là một tình yêu mà cha mong muốn, liệu có đôi khi cha thấy mình thật ngu xuẩn, liệu có đôi khi cha vùi mình vào đau khổ? Nhưng cho dù thế nào, con cũng chúc cha hạnh phúc, ngay cả kiếp sau.
Cảm ơn cha...
----------------------------------------------------------------
Du Lin Lin đứng trước cửa biệt thự, trên sàn là một tờ giấy rách nát, nhưng không hề bị khói lửa ảnh hưởng.
Chỉ có cha mới cố gắng để làm như vậy.
Du Lin Lin lật tờ giấy lên, là một bức thư, bức thư mà cha để lại cho cô, cha, để lại cho cô...
Du Lin Lin đứng lặng. Lâu lâu vẫn chưa đọc bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-tam-thuong/121285/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.