Một lần gặp gỡ, đó chính là khởi đầu của nhân duyên. Tình yêu là sự kết tinh hoàn hảo nhất theo thời gian, cũng là hi vọng, là khát khao đối với hai tâm hồn cô đơn cần tìm đến nhau. Có lẽ, nếu như ta không gặp nhau, trái tim sẽ không đau. Có lẽ, nếu như ta không không gặp nhau, em sẽ không phải nhớ nhung anh từng ngày.
Phải chăng, yêu là muôn kiếp trầm luân trong vòng xoáy đau khổ, mãi mãi không thể nào dứt ra? Phải chăng, tình yêu sẽ khiến ta trưởng thành hơn bao giờ hết? Cho dù đi đến bất cứ nơi đâu, cô cũng có thể nhìn thấy anh ở ngay cạnh mình. Là ảo giác? Hay tại vì đã quá yêu? Mù quáng yêu, mù quáng say, mù quáng nhớ anh. Giây phút gặp gỡ ấy, cô làm sao có thể quên? Từng cử chỉ của anh, ánh mắt của anh đều khắc thật sâu thật sâu vào trong trái tim cô.
Anh thật đáng ghét! Gieo rắc trong lòng cô sự nhớ nhung vô hạn, nhưng lại không chịu bước đến bên cô. Cô nhớ anh. Cô nhớ tất cả những gì thuộc về anh. Trao cho nhau một ánh mắt, cả đời đều cuồng si. Cô vì anh mà thay đổi, anh có hiểu hay không? Anh giống như ánh mặt trời soi đường dẫn lối cho trái tim cô. Anh như một thiên thần đưa cô ra khỏi quãng đời u tối.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.