Ngày hôm sau tôi dậy từ rất sớm, rửa ráy xong xuôi, khoác lên mình một bộ đồ màu xám nhã nhặn, thích hợp để mặc đi làm. Tôi đi xuống lầu tìm ba, vì công ty của ba tôi nằm ngay dưới công ty anh nên tôi có thể quá giang xe ông đi làm.
Sắp đến công ty thì tôi nhận được tin nhắn của Lương Văn Thông,
“Joyce, nếu như em không muốn anh đón em ở công ty sợ tạo nên ảnh hưởng xấu, thì khi đến công ty hãy tới tìm giám đốc nhân sự Trần, anh đã dặn cả rồi, giám đốc Trần sẽ dẫn em đến nơi làm việc . Thomas.”
Ngày đầu tiên tới làm việc, vẫn có chút căng thẳng, giám đốc bộ phận nhân sự Trần là một người đàn ông trung niên có vóc người tầm tầm. Ông rất nhiệt tình, để tôi điền hết những thông tin cần thiết xong liền dẫn tôi đến phòng phát triển thị trường, giới thiệu qua với đồng nghiệp. Tôi vui vẻ ngồi vào vị trí của mình, sắp xếp lại đồ đạc.
Phòng ban chúng tôi có khoảng 10 người, có một số đi công tác không có mặt ở công ty, hiện tại chỉ có 7,8 người trong phòng. Giám đốc bộ phận chúng tôi là một người ngoại quốc tầm hơn 30 tuổi, tên là Gary Quinn. Chính là người mà lần trước ngồi cùng Lương Văn Thông mà tôi gặp ở nhà hàng ăn lần trước. Anh ta cũng được điều từ Mỹ sang đây cùng với Lương Văn Thông. Mới nói với tôi được vài câu liền biến mất.
Tôi nhìn quanh một vòng, chỗ này hình như không cùng một hướng với phòng làm việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dau-cung-thay-anh/124520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.