Khi hai người đàn ông xuất hiện trước cửa phòng khách, người đi đằng trước làm bước chân tôi dừng lại. Thực sự là anh, người mà mới lúc nãy thôi còn nói chuyện với tôi qua điện thoại, Lương Văn Thông.
Tay chống nạng màu xám bạc, mặc quần âu xám và áo T-shirt, một mực cúi xuống dưới nhìn bước chân, khi đã đứng vững, anh ngẩng đầu lên. Khóe miệng tôi không ghìm lại được, cong lên. Tôi biết vẻ mặt của tôi hiện giờ trông rất ngu ngốc, miệng há ra, mắt dán vào anh.
Ba mau chóng kéo tay tôi, tôi quay đầu lại, ông đang dùng ánh mắt hỏi tôi : “Con gái à, sao con cứ nhìn chằm chằm người ta như thế?” Tôi hiểu ý của ba, ba nghĩ tôi đang tò mò về tình trạng của anh. Tôi ngượng ngùng bước sang cạnh ông.
“Đây chính là con gái bảo bối của chú đúng không, còn xinh hơn cả trong ảnh.” Người đứng bên cạnh Lương Văn Thông cười nói.
“Đúng đúng, để tôi giới thiệu cho mọi người, con gái, đây là bạn tốt của ba Lương Văn Trí, cô đây là Lương phu nhân Vu Mẫn Di. Còn vị này là Lương Văn Thông em trai cậu ấy.”
Ba lại kéo tay của tôi đến nói: “Đây chính là con gái yêu quý của tôi, Lâm Văn Ý, Joyce, mới từ Mỹ trở về được một tháng.”
“Ấy , sao mọi người đều đứng ở trước cửa thế này, mau vào đây ngồi.” Mẹ nhiệt tình gọi.
“Đúng nhỉ, tôi đúng là lão già hồ đồ mà.”Ba tự vỗ đầu mình.
Thấy anh trai Thomas chuẩn bị cúi xuống giúp anh tháo giày, tôi lập tức nói: “Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dau-cung-thay-anh/124513/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.