Cô bé ngồi năn nỉ. [Hàn Băng Băng, em gái của hắn, kém hắn 5 tuổi, cô bé này rất tinh nghịch và còn rất quý nó nữa] Hắn lúc này vẫn còn là một thằng nhóc, hắn đang ngồi làm gì đó với chiếc laptop của mình và không rời mắt một giây phút nào cả. "Tự làm đi anh bận rồi." Nghe hắn nói xong thì Băng Băng mặt giận, phồng má chu mỏ nhìn hắn. Cô bé cầm quyển vở lên rồi bước đi giận giữ những vẫn không quên quay lại nhìn hắn. "Anh thật là keo kiệt. Giảng có xíu mà."
Nói rồi cô bé chạy xuống nhà và đi ra khuôn viên phía sau nhà đó là một khu vườn rất đẹp và một ngôi nhà nhỏ ở đằng xa đó. Băng nhìn nó đang cầm vòi tưới cho cây và mắt thì cứ nhìn đi đâu đó rất lơ đễnh. Băng thường ít khi thấy nó vì nó chẳng bao giờ vào nhà cô bé cả. Lúc nào nó cũng chỉ quanh quẩn quanh ngôi nhà của nó, gặp ở trước cửa thì nó cũng chỉ cúi chào và không nói gì cả. Băng tiến đến gần và cất giọng lảnh lót như chim sơn ca của mình. Băng cười tít mắt vậy là cô bé kéo nó lên tận tầng hai nơi anh em hắn đang ngồi học chung lúc nãy. Nói là nơi học chứ thực ra đó là nơi anh em hắn ngồi nghỉ ngơi thì đúng hơn. Hắn vẫn không liếc nhìn nhưng cũng biết Băng Băng có kéo theo ai đó lên đây. Nó thì khẽ lướt nhìn hắn rồi cũng chẳng thèm để ý làm chi. Băng kéo nó ngồi xuống bàn rồi mỉm cười.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.