Vậy là họ đến phòng bệnh thăm nó, nghe Kỳ kể xong thì nó cũng ôm bụng cười lên cười xuống, cười chảy cả nước mắt làm cả lũ đến thăm đỏ hết cả mặt. Bỗng nó chìa tay ra.
- Hả?
Cả 5 người đến thăm mắt chớp chớp muốn hỏi nó muốn gì thì nó mỉm cười toe toét.
- Mấy người toàn đại gia mà keo kiệt vậy? Đến thăm bệnh nhân mà cũng không mang hoa quả cho là sao?
- Để em kêu người mang đến.
Nói rồi Ren gọi người mang tới, trong lúc chờ thì Ran và Rin tiến đến. Ran nhìn nó.
- Chị không sao chứ?
- Chị Nhi là chị bị thật hay giả vậy?
- Cái đó….
Nó cười trừ và đang rủa thầm: “Sao con nhỏ Rin này lúc nào cũng phá đám kịch của mình thế nhỉ? Nó muốn đóng vai thám tử phá án và biến mình thành tội phạm sao?” Thấy vậy mọi người nghi hoặc quay qua Ren thì cu cậu cũng cười trừ.
- Tại lúc đó em thấy lo lắng quá mà chị ấy cũng chảy máu nữa nên…..
- Máu của bọn nó hay của chị ấy? Chí ít anh cũng nên để ý chứ?
- Trần Ngọc Nhi……
Cả bọn nhìn nó thì nó mắt chớp chớp, vẻ cute xin tha mạng. Nó quay qua Kỳ.
- Là thẳng nhóc này bắt đầu trước mà?
- Thế tự dưng chị không giả vờ xỉu thì em có thành công không hả?
Kỳ cãi lại thì lúc này ba anh em kia rượt nó và Kỳ khắp cả phòng. Nó thì cứ chạy và tránh lấy Kỳ làm bia đỡ đạn. Kevin đứng nói chuyện với hắn.
- Chắc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-cua-anh-em-se-chang-la-cua-ai-het/1885991/chuong-25.html