Cả Kỳ và Kiệt đều được đưa vào viện cấp cứu, ai cũng lo lắng nhưng lo lắng hơn hết chính là nó. Bỗng Kevin có điện thoại.
- Ông à? Vâng cháu biết rồi.
Kevin cúp máy và thở dài, họ nhìn cậu xem có chuyện gì không thì cậu chỉ mỉm cười lắc đầu. Kỳ được đưa đến phòng bệnh riêng còn Kiệt xem ra là nặng hơn rồi.
- Phải nhanh đi tìm cô ấy thôi, làm sao mà tự dưng biến mất như vậy chứ?
- Đừng đi tìm.
Kỳ nằm trên giường nhìn vào cái ảnh trong điện thoại của mình và lên tiếng. Mọi người nhìn cậu ngạc nhiên thì cậu nói tiếp.
- Chị hai chẳng qua không muốn gặp mọi người nữa, chị ấy đã chạy trốn khỏi chỗ này để đi nghỉ ngơi. Đừng đi tìm chị ấy.
- Vậy em biết cô ấy ở đâu?
Ngọc hỏi thì Kỳ gật đầu, cậu đưa cho Ngọc xem cái ảnh đó rồi nói tiếp.
- Em nhờ chị một chuyện được chứ?
- Em nói đi.
- Chị hãy đi phóng bức ảnh này thật to bằng cả bức tường ấy rồi gửi đến cho ba của chị hai.
- Vậy Ngọc Nhi đang ở?
Họ ngạc nhiên thì Kỳ gật đầu. Trong khi đó tại biệt thự nhà họ Trần, mọi người đến đó làm tùm lum một trận để tìm nó nhưng dù có lật tung cả biệt thự lên cũng chẳng thể tìm thấy nó đâu cả. Khi đã quá rõ ràng không thể thấy nữa buộc họ phải ra về, ông Trần ngồi đó uống trà thì nó chui từ trong thư viện ra. Đơn giản nó chỉ chơi trò mèo vờn chuột với họ.
- Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-cua-anh-em-se-chang-la-cua-ai-het/1885993/chuong-27.html