- Em làm gì mà mất tăm suốt từ bữa tiệc đến giờ vậy?
Dương đứng dựa lưng vào tường, khoanh tay trước ngực nhìn nó. Nó vừa bước vào trong nhà thì đã thấy cậu nhưng nét mặt lạnh lùng không chút biểu cảm.
- Đi đâu phải báo cáo sao?
Nó nói rồi bỏ lên phòng thì Dương túm tay nó lại, cậu nhìn nó, ánh mắt lo lắng vô cùng. Cậu yêu nó nhưng nó có biết không vậy?
- Anh lo lắng cho em nên mới hỏi. Cả Quách Nhi và Lý Kiệt đều chuyển đến đây sống rồi nên em hãy cẩn thận.
- Cảm ơn vì đã nhắc nhở.
Nói rồi nó gạt tay Dương ra rồi về phòng. Nó đứng trước cửa phòng hắn và lưỡng lự không vào nhưng rồi nó cũng bước vào trong căn phòng đó. Nó có liếc vô bên trong phòng ngủ thì thấy hắn đã nằm ngủ từ bao giờ. Yên tâm hắn đã ngủ thì nó ngồi ở sa lông bên ngoài và lại ôm cái laptop của nó.
- Về rồi sao?
Hắn lạnh lùng lên tiếng, nó nghĩ hắn ngủ rồi chứ? Hắn không còn dịu dàng gọi nó là vợ yêu hay em yêu hay cái gì nữa rồi. Hắn bây giờ với nó như hai người xa lạ. Nó cũng chẳng nói gì mà chỉ tiếp tục công việc của mình.
- Tôi còn tưởng cô không biết son phấn đấy. Nhìn cái điệu bộ hôm trước cô định khiêu gợi ai sao?
Hắn nói với cái giọng điệu coi thường đối với nó làm nó cảm thấy có thoáng chút gì đó là hơi buồn. Nó vẫn giữ thái độ im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-cua-anh-em-se-chang-la-cua-ai-het/1885982/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.