

Chị tôi là hoa khôi trường.
Còn tôi… là phiên bản giảm giá của hoa khôi.
Những nam sinh theo đuổi chị đều muốn lấy lòng tôi.
Còn những người theo đuổi tôi… đều là những người chị không thèm để mắt đến.
Tôi luôn muốn thoát khỏi cái cái bóng của chị mình.
Cho đến một ngày, người bạn trai cũ mà chị thích nhất nhìn tôi và hỏi:
“Kết hôn chứ?”
Ánh mắt tôi dán lên gương mặt lạnh nhạt mà tuấn tú của anh, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại thốt ra được một câu:
“Được.”
Chúng tôi sống cùng nhau sáu năm trong cuộc hôn nhân giấu kín ấy, thì chị tôi trở về nước.
Tất cả mọi người đều đang chờ bọn họ tái hợp, nối lại đoạn tình duyên cũ.
Tôi thì bình thản đặt mua một tấm vé máy bay.
“Tôi còn có chuyện, xin phép đi trước.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.