Tranh đấu với hắn nửa đời, chính là thất bại dưới tay những người phụ nữ của hắn, cũng không chiếm được tâm hắn. Hắn lãnh tâm lãnh tình, trong tim chứa đầy cừu hận. Nhìn ánh mắt thống khổ của hắn,, hắn đã dung tẫn tâm cơ muốn hành hạ ta, giết ta. Bởi vì ta là người giết đi người hắn yêu nhất, Tuyên Tuyết Dung.
Khi Tuyên Tuyết Nhi xuất hiện, làm ta cả kinh. Trên đời này sao lại có người giống nàng ta như thế. Vì Tuyết Nhi, hắn chấp nhận uống độc dược mà ta đưa cho nàng . Vì Tuyết Nhi, hắn hung hăng tát ta. Vì Tuyết Nhi, hắn lại đoạt đi tín vật muội muội đưa ta. Hậu cung của hắn, giống như cái lồng giam, vây khốn ta nhưng cũng đồng thời khóa trụ hắn lại. Ta nghĩ trốn nhưng hắn lại giống như ác ma làm cho ta hoài thai con hắn
Hăn ban thưởng cho ta một chung rượu độc. Ta nhìn chung rượu, mỉm cười mà ngửa đầu uống cạn. Từ nay về sau, mọi chuyện giữa ta và hắn đều như mây khói tan đi. Hắn cũng không tin là ta sẽ chết, đuổi tận giết tuyệt đến vách nhai. Ngay khi ta lạc nhai, hắn đã kéo tay ta, ta bình tĩnh nhìn ánh mắt lo lắng của hắn. “Thoát đi hắn”. Ta chỉ còn lại ý niệm này trong đầu. Nâng tay, đao rơi. Tự chặt đứt cánh tay của chính mình ,nếu không như thế ta lại phải quay về cái hoàng cung của hắn đi. Nguyên lai, buông tha hắn là phải dùng cái chết để đánh đổi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.