Không thể! Ta không thể ngã xuống! ngã xuống, sẽ cầm chắc cái chết! Trong nháy mắt, vòng tay ôn nhu của mẫu thân, khuôn mặt tươi cười của các muội muội, bóng lưng của phụ thân khi bị ta bức khi khỏi nhà, đều đồng loạt hiện lên trước mắt ta. Ta không thể chết được!
Nắm chặt sợi dây! Ta dừng ở giữa không trung! Ta không có việc gì! Thở phào nhẹ nhõm! Nhưng là, thân thể của ta, lại ở rất thấp. Thấp đến nỗi tên kiệu phu kia chỉ cần dùng sức 1 tí, là có thể chạm đến bất cứ chỗ nào trên người ta! Lôi kéo sợi dây trong lòng bàn tay, bởi vì quá dùng sức, nên đau đến tận tâm can. Trên trán, mồ hôi bắt đầu rịn ra, ta dùng sức xoắn chặt sợi dây một vòng, đảm bảo sợi dây sẽ ko bị tuột khỏi tay. Trên đầu, bầu trời đã chuyển sang màu đỏ sẫm, như mặt trời lặn cốc hôm nọ! Đôi tay trắng như tuyết, lúc này, vì nâng đỡ sức nặng của toàn thân mà run nhè nhẹ. Con ngươi đỏ đậm nhìn thẳng vào gã kiệu phu đang đứng dưới táng cây, ta không thể chết được! Ta sẽ không chết! Ta là thần y bất tử! Chỉ có ta giết người, chưa người nào có thể giết ta!
Tên kiệu phu nọ bị biến cố này làm cho choáng váng, ánh mắt của nhìn vào hắn, rồi hạ xuống, hắn tàn nhẫn giơ thanh đao, chém thằng về phía ta!
Hai tay ta dùng sức, chân trái giẫm lên thân cây phía trên. Tránh khỏi nhát đao của hắn! Vì chém hụt đã làm cho hắn nổi giận, “Thối đàn bà! Ta xem ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/182156/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.