Tình yêu xuất phát từ đâu? Lý trí? Bản năng? Hay do trái tim của con người? Có những thứ, không phải ta muốn là có được. Cũng có những thứ, nếu như một khi đã thuộc về ta, vậy sẽ là của ta. Tình yêu chân thành khác hẳn với những mối quan hệ khác. Không phải tình thân, càng không phải lòng thương hại. Chúng ta, chỉ có thể cảm nhận nó bằng tiếng gọi của trái tim.
Hoa rơi, nước chảy... Một ánh mắt, một nét mặt, một cử chỉ của ai cũng làm ai say đắm. Chỉ là người trong cuộc mới có thể thấu hiểu mọi bề. Đã yêu nhưng một mực phủ nhận, một mực xa cách, có tổn thương không? Đã yêu nhưng không dám đối diện, có thể không đem lại khổ đau sao?
Thời gian không bao giờ ngừng lại, cũng giống như, trái đất luôn quay quanh trục của nó. Con người sinh ly tử biệt, rồi sẽ được sinh ra, rồi sẽ già, một vòng luẩn quẩn, không thể đổi thay. Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, như vậy mối hoa tình sẽ nở rộ hay dần héo mòn tàn phai? Nếu tình yêu ngày một lún sâu, liệu có thể đón nhận lấy một cái kết thật sự viên mãn? Yêu, yêu trọn kiếp người. Nhân sinh tồn tại, chẳng ai thoát khỏi mấy tiếng yêu thương... Yêu thương...