Lẫm Phong Bảo im lặng. 
Sức uy hiếp của Tuyết Ma Đường quá mức đáng sợ, Quảng Võ có thể khiến Hắc Nha điều động Tuyết Ma Đường, căn bản không phải đối tượng bọn họ có hể lật đổ. 
“Canh cách canh cách”, cơ quan của thiên cơ hạp đang vang lên. 
Đêm nay là đên không trăng, trong phòng không có chút ánh sáng nào. Hai người trên giường ngủ rất sát nhau, ngay cả ai ngủ trong ai ngủ ngoài cũng không phân biệt được. 
Người tới mặc một thân trang phục màu đen, thiên cơ hạp trong tay tản ra ánh sáng mờ ảo. 
“Canh cách” —— Cơ quan của thiên cơ hạp được nhẹ nhàng kéo lên, một mũi tên bay ra đâm thẳng vào hình dáng mơ hồ trên giường. 
Liên tiếp mấy mũi tên từ thiên cơ hạp bay ra, người trên giường phát ra tiếng kêu đau rất khẽ, rất nhanh đã đi chầu Diêm Vương. Người kia nghe âm thanh mỏng manh của người bên cạnh, lập tức đề phòng ngồi dậy. 
“Vù ——“ 
Một thân thể khác cũng nặng nề ngã xuống giường. 
Người áo đen thu thiên cơ hạp lại, đang chuẩn bị rời đi thì dường như lại nhớ đến gì đó, đi đến bên giường nhổ mấy mũi tên cắm trên hai thi thể ra, máu tanh dính lên đầu ngón tay. 
Hai người trên giường chắc chắn đã chết. 
Trời vừa tờ mờ sáng thì Vu Huyền đã thu dọn xong hành lý của mình, trước khi ra khỏi cửa còn uống viên thuốc mà mình đã giấu trên người nhiều ngày. Rón ra rón rén đẩy cửa ra, lưu lại dấu chân mờ mờ trên tuyết. 
Gió Bắc lạnh thấu xương, Vu Huyền dùng sức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tamsach-tang-me-tien-dan/1311849/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.