Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Bình Thành, lúc này là bảy giờ sáng. Bầu trời xám xịt như thể cả thành phố dường như vẫn chưa thức giấc. Qua cửa sổ nhìn xuống, nền đất xám chì thấm đẫm nước mưa và trở nên sẫm màu. Điện thoại rung lên mấy lần nhưng do máy bay đang dần hạ cánh an toàn cho nên tín hiệu Wi-Fi trên máy bay theo đó cũng dần kém khiến cho Minh Tự không nhận được tin nhắn. "Có phải là chuyến bay hôm nay không?"
"Nếu tới rồi thì nói cho mẹ một tiếng, mẹ nói Lương Hiện tới đón con." "Minh Tự, đừng tùy hứng." "Nhớ hồi tin nhắn cho mẹ." Điện thoại di động của Minh Tự lúc này đang đặt bên cạnh gương trang điểm mà nội dung không ngừng nhấp nháy trên màn hình. Giọng điệu lúc đầu có thể gọi là tốt nhưng không qua vài câu đã lộ ra bộ mặt thật của mình, một giọng ra lệnh quá quen thuộc. Bà ta nhờ Lương Hiện tới đón cô sao? Thật sự không nghĩ ra,bà ta vậy mà có thể thỉnh được đại thiếu gia tới chiếu cố cô.
Sau khi Minh Tự thoa xong lớp son cuối cùng, cố gắng bặm miết nhẹ cho đều màu,nhìn nhìn chính mình trong gương xem có chỗ nào cần chỉnh không mới xỏ đôi dép được tiếp viên trên máy bay cung cấp ra ngoài đi giày cao gót, từ tốn nhấc máy: "Không cần, người sân bay sẽ đưa con đi."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.