"Trước khi muốn mang đi nơi khác hãy ghi rõ nguồn,đó là hành vi tôn trọng chất xám một cách văn minh "
- -----------------------------
Sau khi Minh Tự kéo đen Lương Hiện, cô liền gọi một cú điện thoại cho Lâm Hề Già.
" Lâm Hề Già,cậu nói xem cậu có thấy anh ta bị bệnh ngày càng nặng không?Khi không gửi cho tớ một cái video ghi hình con chim Anh Vũ vào lúc nửa đêm như thế này!!!"
Lâm Hề Già nửa đêm nhận điện thoại của Minh Tự,chưa kịp alo đã nghe cô mở đầu bằng một giọng vô cùng oanh tạc làm cho chính mình sợ tới mức thất kinh tưởng rằng Lương Hiện đã gửi cho Minh Tự tấm hình đồi bại nào đó tên là Anh Vũ.
"Tại sao anh ta lại gửi cho cậu video của một con Anh Vũ vào giữa đêm?" Lâm Hề Già thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe cô nói lại rằng "con chim" này không phải là "con chim"theo nghĩa kia kia.
Mặc dù hồi chiều, chính cô cũng nhìn thấy con chim sặc sỡ của Lương Hiện. Nhưng bản thân cô không thích động vật nhỏ cho lắm nên cũng không để ý đến nó quá nhiều.
Minh Tự rất chắc chắn: "Chắc là do tớ thích".
"Bởi vì cậu thích, anh ta mới gửi cho cậu xem á...... Cái logic gì thế này?" Lâm Hề Già vừa thận trọng vừa liều mạng nói.
Minh Tự lập tức từ trên giường ngồi thẳng dậy, chăn trượt theo quán tính lộ ra vùng da trắng như tuyết mềm mại quyến rũ lộ ra ngoài không khí, giọng nói càng lớn hơn "Không phải, ý anh ta chính là muốn khoe khoang với tớ đó cậu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-cua-luong-hien/1759158/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.