Khoảnh khắc cô bị anh nắm lấy cổ tay, tim của Minh Tự đập loạn xạ, gần như muốn hét lên.
Ngẫm lại, cô có chút hoài nghi "Anh đang giả vờ ngủ sao?"
Bằng không, làm sao có thể bắt tang tại trận tình huống hiện tại.
"Ý em là anh đang vu oan cho em? "Lương Hiện trả đũa "Anh vừa mới tỉnh dậy".
Hôm qua anh ngủ muộn nên sáng nay muốn ngủ lâu thêm một chút.
Lúc vừa chuẩn bị muốn tỉnh, đột nhiên cảm nhận được có thứ gì đó đang đến gần, mở mắt ra thì thấy Minh Tự đứng trước mắt mình, một bàn tay như muốn luồn vào trong áo của anh.
Phản ứng đầu tiên là con công nhỏ hình như rất thích cái trò đùa dai này.
Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ lại thì có vẻ không giống.
Đèn trong phòng ngủ mờ ảo, Minh Tự mặc chiếc váy ngủ lụa màu hồng khói, dáng người mảnh mai như ẩn như hiện, làn da thì trắng như tuyết nhưng đôi môi lại đỏ tươi, đôi mắt ngân ngấn nước.
Giống như bức tranh mờ ảo của một bộ phim cũ, tươi sáng, mềm mại và vô cùng gợi cảm.
Lương Hiện từ từ buông tay anh ra, yết hầu khẽ lăn lộn.
Buổi sáng là thời điểm đàn ông dễ xấu hổ nhất,đặc biệt là khi vừa thức dậy nhìn thấy một mỹ nhân tươi tắn như vậy bên cạnh giường chắc chắn phản ứng này càng tăng thêm.
Lương Hiện nhắm mắt và từ từ kìm nén cảm xúc này lại.
Minh Tự không rõ nguyên do nhưng nếu anh đã buông tay ra thì nó có vẻ rất tốt ngay lúc này.
Cô nắm lấy cổ tay mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-cua-luong-hien/1759190/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.