Lúc Lương Hiện nắm lấy cổ tay cô cơ hồ các đốt ngón tay của anh luôn siết chặt. 
Hai người nhìn nhau đồng thời thấy được có gì đó không ổn thậm chí là vô cùng kì lạ trong mắt đối phương. 
Vội vàng buông tay ra. 
Trên đầu ngón tay còn lưu lại chút xúc cảm vừa rồi,Lương Hiện bất giác cảm thấy cổ tay mảnh khảnh gầy gò kia của cô đặc biệt vô cùng mềm mại. 
Liếc nhìn Minh Tự dùng tay phải nắm cổ tay trái của cô xoa nhẹ nhàng vuốt ve nghiêng mắt nhìn anh "Anh là tên lưu manh à?" 
Lương Hiện đối với lời này quả thật không nói nên lời trong giây lát, sau đó đột nhiên bật cười. Chống khuỷu tay lên mặt bàn, nghiêng người tới gần "Cô hình như đối với tôi tâm phòng bị có phải quá nặng rồi không?" 
Lần trước ở câu lạc bộ, Thừa Vũ kéo cánh tay cô không cho cô lên xe cô cũng không mắng cậu ta là lưu manh. 
"Bởi vì anh là người không đứng đắn,không nghiêm túc" Cô liếc anh một cái rồi nói. 
Lương Hiện thay đổi tư thế ngồi,anh dựa vào lưng ghế duỗi ra đôi chân dài miên man của mình thản nhiên nói: "Sao cô biết?" 
Minh Tự nhìn đôi lông mày kiếm bên trên cùng đôi mắt đào hoa của Lương Hiện thờ ơ nhất quyết không nói lời nào tựa như là người đang ấp ủ rất nhiều từ trong lòng. 
Người đàn ông môi mỏng như Lương Hiện vốn dĩ sinh ra chính là một kẻ bạc tình. 
Lương Hiện kịp thời nhìn ra thái độ này của Minh Tự, anh cong cong khóe môi "Tìm không thấy chứng cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-cua-luong-hien/1759163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.