

Lần đầu tiên gặp Lục Chỉ là ngày thứ ba sau khi tôi từ Berlin trở về nhà.
Anh trai lôi tôi đến công ty để dự thính một cuộc họp quan trọng.
Tôi ngồi cạnh anh ấy, buồn chán mân mê chuỗi hạt trên tay, cho đến khi cánh cửa phòng họp bị ai đó đẩy ra.
Những tiếng cười nói ồn ào ban đầu bất giác nhỏ dần rồi tắt hẳn.
Người đến mặc một bộ vest đen, nhưng áo khoác ngoài để mở, lộ ra lồng n.g.ự.c rắn rỏi và đường cong thắt lưng săn chắc đầy sức mạnh.
Khi anh ngồi xuống, tôi mới nhìn rõ mặt anh. Sống mũi rất cao, hốc mắt hơi sâu, một vẻ đẹp lạnh lùng, hoàn mỹ.
Mắt tôi dính chặt lên mặt anh, không sao dời đi được.
Dường như anh cũng cảm nhận được, ánh mắt lướt qua phía tôi một cái, nhưng không hề dừng lại.
Thế nhưng tim tôi lại lỡ một nhịp, ngay cả anh trai tôi đang nói gì bên cạnh cũng chẳng nghe lọt tai.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.